Lời đầu tiên, tình yêu là điều khiến cuộc sống trở nên thú vị! Thường thì tình yêu bất ngờ đến trong những thời điểm không ngờ tới, đặc biệt là khi bạn không nghĩ rằng đối tượng đó sẽ bao giờ có thể yêu bạn.
1. Quán cà phê nội thành – ban ngày.
Chiếc lồng chim treo lung linh trên cành cây.
Tuấn đứng gần, ngắm nhìn chú chim nhỏ với sự hứng thú.
HÀ mang ba lô đi vào. Cô cũng dừng lại, nhìn con chim nhỏ.
Hà và Tuấn đang dành ánh nhìn cho nhau.
2. Quán cà phê nội thất mát mẻ vào ngày hôm nay.
Ngồi một mình bên ly cà phê, Hà với mái tóc tai búi xù, trước mặt cô là chiếc máy tính. Cô liên tục đánh chữ vào máy, đôi khi ngừng lại để suy nghĩ, gãi đầu với vẻ căng thẳng, sau đó lại cúi xuống viết tiếp.
PHIM ĐIỆN ẢNH – THIẾU NỮ SÁT THỦ.
Một vài bàn xa, Tuấn đang thưởng thức tách cà phê một cách thoải mái với trang phục trang trọng và vẻ ngoài đầy suy tư.
Cô đáp máy khi chiếc điện thoại trong túi áo Hà vang lên.
HÀ.
Vâng ạ. Tôi lắng nghe.
(Dừng lại một chút).
Sao anh?
(Dừng lại một chút).Con Ngà phải chết hả anh?
(Dừng lại một chút).
Chọn giữa việc bị đâm chết hoặc chết đuối, anh ư?
Tuấn nhìn lên và nhìn Hà với biểu cảm đề phòng và bận tâm.
Đặt điện thoại xuống, Hà tiếp tục cúi đầu vào máy tính và gõ liên tục. Tập trung nhìn vào màn hình, Hà ngừng gõ bàn phím.
HÀ.(lẩm bẩm)
Bạn là người khó khăn. Tôi sẽ không giết bạn…
Hà đồng ý bằng cách gật đầu, thể hiện sự hài lòng bằng cách búng ngón tay.
Hà đóng và đặt máy tính vào túi. Cô đi vội ra khỏi cửa.

Tuấn nhìn trước một cách tò mò và ngạc nhiên.
Nước trà của Tuấn được đổ thêm bởi cô nhân viên. Trong khi Hà đang bước nhanh ra khỏi cửa, Tuấn chỉ về phía cô và thì thầm một điều gì đó. Cô nhân viên trở mặt sửng sốt và có vẻ lo sợ.
Ngày hôm đó, tôi đứng trước cửa hàng cà phê ngoài trời.
Hà dắt chiếc ô tô xuống bên lề đường. Cô che kín khuôn mặt và đầu bằng một chiếc khẩu trang to, cùng với việc đeo thêm một cái kính màu đen. Tuy nhiên, cô đã quên đội chiếc mũ bảo hiểm.
Khi Tuấn bước ra, anh ta phát hiện Hà đã bỏ quên mũ bảo hiểm. Anh ta chỉ cười nhẹ và lắc đầu.
Khi phát hiện Hà đang lái xe, Tuấn ngay lập tức gọi tên cô. Hà ngay khi nhận ra tiếng gọi đã dừng xe và quay đầu để xác định người gọi mình là ai.
Tuấn vẫy tay lên đầu, nhắc Hà rằng cô quên đội nón bảo hiểm.
Với tình trạng ngứa đầu và vẻ mặt lo lắng, anh đã nhanh chóng đội mũ bảo hiểm và lái xe đi với vận tốc nhanh.
4. Loại quán cà phê có khu vực bên trong và bên ngoài, có nhà vệ sinh và mở cửa hàng ngày.
Với diện mạo mệt mỏi và tuần hoàn giữa nhắm và mở mắt, Hà đã tiến vào phòng vệ sinh. Thỉnh thoảng, cô ấy nhẹ nhàng xoa đầu như để giảm đau đầu.
Sửng sốt.Sau khi mở cửa, Hà đi nhanh vào bên trong nhà vệ sinh. Khi nhìn thấy Tuấn đang cởi áo, cô giật mình và há hốc miệng. Tuấn quay lại và nhìn thấy Hà, vội kéo áo lại và có vẻ mặt sửng sốt.
Hà nguýt Tuấn, với ánh mắt tức giận và khinh thường.
HÀ.
(Hét lớn).
Đồ kì quặc.
Hà chạy ra khỏi phòng vệ sinh như bay.
Tuấn nhìn theo việc lắc đầu, thở ra một hơi dài.
Khi vội vàng ra khỏi nhà vệ sinh, Hà gần như đâm vào một thứ gì đó.
Nam giới.
Hà dừng lại, nhìn lên tấm bảng trước cửa phòng vệ sinh.
Gần gũi: Vệ sinh nam.
Hà đưa hai tay ôm mặt, trông rất xấu hổ vì nhận ra sự hiểu lầm.
Tuấn mở cửa phòng vệ sinh và bước ra ngoài. Khi Hà thấy Tuấn, cô ta nhanh chóng chạy đi.
5. Nội/Ngoại. Quán cà phê. Hệ thống điều hòa. Ngày hôm nay.
Hà nhanh chóng mang ba lô vào phòng.
Hà quay lại bàn cũ. Cô nhìn thấy trên bàn có đặt một số tấm bảng nhỏ.

GẦN: BÀN LÀM VIỆC.
Tất cả các cái bàn trong căn phòng đều có tấm bảng giống như thế. Hà cố gắng di chuyển ba lô sang bàn khác nhưng vẫn không thể thay đổi được tấm bảng này. Hà quan sát xung quanh căn phòng.
Cùng nhìn ra ngoài tấm cửa kính, Tuấn đứng đó và Hà cùng nhìn vào. Khi cô nhân viên đi vào và nhìn thấy Hà vẻ thương hại, cô ấy đã nói điều gì đó với Hà.
Hiểu ý, Hà có vẻ mặt tức giận. Hà nhanh chóng lấy ba lô và ra khỏi cửa.
Ngoài cửa sổ.
Tuấn nhìn theo Hà, ánh mắt của anh trông như đang nuối tiếc.
Cô nhân viên di chuyển đến phía của Tuấn.
Nhân viên nữ.
Cô ấy có khác người bình thường không?
TUẤN.
Tại cô không còn tìm thấy. Tuy nhiên, việc phòng bệnh luôn tốt hơn chữa bệnh. Hãy làm theo ý tôi nhé.
Cô nhân viên chào đón Tuấn bằng cách cúi đầu.
Tuấn đứng im lặng, có vẻ đang suy nghĩ.
Ngày đi dạo ở công viên ngoài trời.
Quanh một góc công viên rải rác những lồng chim treo, đông đảo người đổ về và nói chuyện về những lồng chim đó.
Tuấn đam mê quan sát lồng chim của mình, đôi khi anh thổi kèn để trêu đùa con chim.

Cách đó một khoảng thời gian.
Tuấn đứng trước mặt Hà, khiến cô bất ngờ. Hà lấy máy ảnh và chụp những chiếc lồng chim. Sau đó, cô xem lại những tấm hình vừa chụp và cười hạnh phúc. Hà tiếp tục chụp ảnh bằng máy, nhưng bất ngờ cô lại bị làm khó khi gặp Tuấn.
Tuấn vẫn đắm mình bên cái chuồng chim, không hay biết Hà đã đến gần.
Hà đột nhiên mở cửa cho chim bay ra.
Tuấn nhanh chóng đóng lại nhưng Hà nhanh hơn, đẩy tay Tuấn sang một phía.
HÀ.
Những đám mây trên trời hãy để cho gió thổi đi.
Hãy bay lên và bay xa, bay đến nơi chưa từng đặt chân.
Hình ảnh chú chim nhỏ với đôi cánh đang tung bay trên bầu trời.
Chiếc lồng chim đang trống rỗng.
Tuấn nhìn thấy Hà đang tức giận.
TUẤN.
Cô có vấn đề về tâm lý phải không?
HÀ.
(Mỉm cười, khuôn mặt nụ cười).
Bạn sẽ không tức giận với một người bình thường, phải không?
Tuấn rất tức giận và rời đi vào buổi tối.
Hà nhìn theo, tươi cười hài lòng.
Quán cà phê nội địa được mở cửa vào ngày hôm nay.
Tuấn đang ngồi một mình ở góc quán, trông có vẻ đang suy nghĩ.
Tuấn quan sát bàn mà Hà thường ngồi.
TƯỞNG TƯỢNG.
Hà với mái tóc rối tùm lum đang đánh máy liên tục trên bàn phím.
HẾT TƯỞNG TƯỢNG.
Từng chữ hiện lên trên trang báo. Trên trang tạp chí được in hình Hà với kiểu tóc rối bù và nụ cười đáng yêu vô cùng. Tuấn quan sát trên bàn và thấy có một cuốn tạp chí. Nhưng khi nhắm mắt lại và mở mắt ra, Tuấn nhận ra bàn đã trở nên trống trơn.
Gần gũi: Biên kịch trẻ Ngọc Hà: Tôi đã lựa chọn sự cô đơn trong công việc của mình.

Ngoài cửa sổ.
Nhân viên nữ nhìn Tuấn, nhẹ nhàng gật đầu và mỉm cười.
Ngày đi dã ngoại tại công viên.
Hà đang bấm máy chụp hình, bất chợt cô dừng lại. Như linh cảm có người đang nhìn mình, Hà ngước lên.
Cách đó một khoảng thời gian.
Tuấn đang sử dụng máy ảnh để chụp hình.
Chụp từ nhiều góc độ khác nhau, Tuấn chụp ảnh của Hà. Nhấn nút chụp ảnh, Hà cúi người. Nhấn nút chụp ảnh, Hà chớp mắt. Hà xem ảnh.
Tuấn và Hà đang đối mặt nhau, với ánh mắt đầy tình cảm.
Quán cà phê nội thất đẹp có điều hòa phòng lạnh, phù hợp cho ngày hè.
Hà ngồi tại bàn cũ, tóc ngắn được dọn gọn, đang tập trung đánh máy tính.
Ngoài cửa sổ.

Cô nhân viên mang ly nước đến.
Nhận lấy ly nước từ nhân viên, Tuấn xoay người và ra hiệu cho cô ra khỏi phòng.
Tuấn đến gần Hà một cách chậm rãi và nhẹ nhàng.
Anh để ly nước lên bàn. Tuấn nói chuyện gì đó. Hà nhìn lên, bất ngờ khi thấy Tuấn.
Tuấn ngồi cạnh Hà.
Cả hai đều nhìn nhau, mỉm cười và có ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Nguyễn Nga.