Luật lệ tự nhiên được tạo ra bởi tác động của thiên nhiên, khi loài voi xuất hiện trên đời, cỏ cũng được sinh ra đồng thời để phục vụ cho nhu cầu dinh dưỡng của chúng. Đây chính là ý nghĩa đen của câu tục ngữ trên.
Hiểu được cách tự lập, tự kiếm sống, con cái sẽ không phải phụ thuộc vào cha mẹ trong việc nuôi dạy chúng. Điều này có thể được coi là một phần nghĩa bóng của việc sinh con.
Kính mời quý vị đọc tham khảo những bài viết giải thích về câu tục ngữ “vỏ quýt dày có móng tay nhọn” mà Top lời giải muốn giới thiệu.
Mẫu số đầu tiên:
Từ xa xưa, ông cha ta bên cạnh những đạo lý truyền thống quý báu thì song song với đó vẫn còn tồn tại những hủ tục, quan niệm vô lý và “Trời sinh voi trời sinh cỏ” chính là một trong số đó. Câu nói chia làm hai vế, với mối quan hệ nhân quả, mượn hình ảnh của “voi” và “cỏ” để nói về một quan niệm khi trời đã sinh ra loài voi thì ắt sẽ sinh ra sẵn cỏ để chúng ăn, sâu xa hơn, ông cha ta cho rằng, cha mẹ sinh ra con cái thì không cần nuôi dưỡng, dạy dỗ, cung cấp cái ăn, cái mặc mà ắt những điều kiện ấy sẽ có sẵn để con người hưởng thụ và sử dụng. Tuy nhiên, tôi cho rằng, quan niệm trên có lẽ đã không còn đúng đắn trong cuộc sống hiện nay nữa. Tại sao có thể nói như vậy? Chúng ta cần hiểu rằng, mọi thứ trong cuộc đời này đều không phải tự nhiên mà có mà nó đều trải qua một quá trình con người tìm tòi, sáng tạo và lao động mà nên. Nước chúng ta uống cũng cần phải trải qua công đoạn lọc, quần áo chúng ta mặc là từ bàn tay của những người công nhân, cơm chúng ta ăn là công sức của biết bao người lao động, nên không có một thứ gì là sẵn có. Bên cạnh đó, một con người khi vừa sinh ra, chưa thể hoàn thiện hết về mặt thể chất lẫn tinh thần, nếu không có sự dạy dỗ, chăm sóc của cha mẹ. Ngày xưa, ông cha ta chỉ quan niệm đơn giản “đông con hơn nhiều của”, thế nhưng đặt vào trong bối cảnh thời đại hôm nay, khi xã hội ngày càng phát triển thì mọi nhu cầu về con người cũng vì thế mà nâng cao lên. Nếu cha mẹ chỉ sinh con cái, còn không quan tâm đến việc nuôi dưỡng, cung cấp cho con cái mình mà cho rằng điều đó ắt sẽ tự động đến thì làm sao con cái có thể phát triển, theo kịp với dòng mạch của xã hội? Chinh quan niệm ấy đã gây ra biết bao hệ luỵ đến xã hội bây giờ điển hình như việc số hộ nghèo ngày càng nhiều, đời sống con người thiếu thốn, vất vả. Một con người từ bé không có sự dạy dỗ, chăm sóc của gia đình mà phải bươn chải, đối mặt với xã hội từ sớm thì sẽ dễ bị ảnh hưởng bởi những điều xấu, tâm lý không ổn định. Quan niệm trên vậy nên là hoàn toàn không còn giá trị trong cuộc sống hôm nay, lý giải cho điều này, có lẽ xuất phát từ điều kiện hoàn cảnh ngày xưa, con người còn bị hạn chế về học thức, và xã hội lúc bấy giờ vẫn chưa mấy hiện địa phát triển như bây giờ, tuy nhiên hiện nay thì tư tưởng ấy cần thiết phải bài trừ vì nó sẽ gây ra những hậu quả ảnh hưởng chính đến xã hội. Nó như một lời cảnh tỉnh đối với mỗi bậc làm cha làm mẹ cần biết chăm sóc, nuôi dạy và có trách nhiệm với con cái của mình, tránh sinh quá nhiều con khiến cho không có đủ điều kiện để chăm sóc, học tập , giống như rất nhiều trường hợp của các ông bố bà mẹ trẻ ngày nay sinh con ra nhưng không chăm sóc, bỏ rơi con cái của chính mình . Vỉ rõ ràng , một xã hội chỉ thực sự phát triển khi con người ta có thể được đảm bảo đầy đủ về mặt vật chất lẫn tinh thần.

Số liệu thứ hai:
Câu ca dao “Mùa vụ có giống, đất khí có hoa” từ xưa đến nay được truyền tai nhau. Tức là, tự nhiên luôn tồn tại sự phát triển và sinh sản, khi cần, cây trồng sẽ cho ra hoa, quả để phát triển. Ý nghĩa bóng của câu này thể hiện quan điểm về việc sinh sản tự nhiên của con người. Theo đó, cha mẹ chỉ cần sinh con cái, con sẽ phát triển, trưởng thành theo tự nhiên mà không cần nuôi dạy tốn kém. Tuy nhiên, quan điểm này chỉ phù hợp với thời xưa, khi con người mới đang khai hoang đất đai. Trong thế giới hiện đại, quan điểm này không còn đúng nữa do sự phát triển quá nhanh của kinh tế và đặc biệt là vấn đề dân số. Vấn đề chăm sóc, giáo dục con cái cũng rất phức tạp khi bậc cha mẹ mải mê với công việc hoặc không đủ điều kiện sống. Nhiều trẻ em phải sống trong trại trẻ mồ côi, làng trẻ SOS vì bị bỏ rơi hoặc cha mẹ không thể nuôi dạy. Đau lòng hơn cả là biết bao trẻ sơ sinh, thậm chí có những em bé còn chưa kịp chào đời đã bị chính mẹ ruột của mình vứt bỏ vì nhiều nguyên do, chủ yếu là sự vô tâm của con người. Vì vậy, trong thế giới hiện đại, quan điểm của câu ca dao không còn phù hợp nữa. Thay vào đó, chúng ta cần có kế hoạch hóa gia đình, kiểm soát sự tăng trưởng dân số để đảm bảo cuộc sống của tất cả người dân trên toàn quốc.
Xem thêm: Bối cảnh của câu chuyện tình Romeo và Juliet được đặt tại đâu?
Mẫu số ba:
Tự nhiên sinh ra voi, tự nhiên sinh ra cỏ.
Câu này có thể hiểu theo hai ý nghĩa khác nhau. Nếu theo nghĩa đen, khi voi được sinh ra, cần có cỏ để sống. Tuy nhiên, nếu hiểu theo nghĩa bóng, ý nghĩa của câu là khi cha mẹ sinh ra con, con sẽ cố gắng tự mưu sinh mà không phụ thuộc vào cha mẹ.
Quan điểm này không chính xác, tôi không đồng ý vì nó phản ánh sự thiếu trách nhiệm của bố mẹ đối với con cái. Đó là.
Con đông hơn rất nhiều.
Câu này nói rằng con cái là món quà quý giá nhất và không có gì có giá trị hơn. Nói theo nghĩa bóng, khi lớn tuổi, có nhiều con cái sẽ được chăm sóc tốt hơn so với việc có nhiều tài sản nhưng không có ai để chăm sóc.
Vì bộc lộ tính ích kỷ của cha mẹ, tôi không đồng tình với quan điểm này. Cha mẹ chỉ quan tâm đến việc có người chăm sóc khi già mà không để ý đến việc nuôi dạy con cái. Việc này rất vất vả, đặc biệt là đối với những gia đình có ít con, còn với những gia đình đông con thì càng khó khăn hơn. Do đó, con cái sẽ phải đối mặt với nhiều thiếu thốn, thậm chí có thể không được học hành.
Giới nam coi thường giới nữ.
Xem thêm:.
Tôi không tán thành quan điểm cổ hủ này. Trong thời đại hiện đại ngày nay, phụ nữ có thể thực hiện những công việc như nam giới và vai trò của họ được đánh giá cao hơn. Vì vậy, không nên có sự khác biệt đối xử giữa nam và nữ ở đây. Cần phải đảm bảo sự công bằng và bình đẳng, vì mỗi người đều phải đối mặt với trách nhiệm và gánh nặng của mình, bao gồm cả việc mang thai trong 9 tháng 10 ngày và sinh con.